Luyện Tâm ( blogniemvui.com )
Đi ngang qua nỗi buồn để thương được niềm vui
Nụ cười trong veo
Nơi lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ bên nhau của gia đình khoai, bee. Sẽ là những tư liệu rất quý để khi trưởng thành các con cùng xem lại nhé!
Nụ cười trong veo
Mùa xuân vừa mới đi thôi. . .Còn mùa hè thì lại đang bỡ ngỡ. . . .Thế nhưng cái nắng rực rỡ thì đã về từ lâu.
Không biết trà đạo của người Nhật thế nào? Chứ theo lão Ngưu, trà đạo nhất thiết phải là linh hồn uống với linh hồn!. . . . Con tim giao cảm với con tim!. . . Năng lượng hợp nhất trên đỉnh cô đơn!. . . Lạ thay!. . . Trà đạo của lão Ngưu, chẳng có người uống!. . . Chỉ có âm nhạc cõi lặng yên ngân nga và vũ điệu thần linh với tá vật là trà!. . . Hềhề!. . . Phải chăng linh hồn của trà đã về đây hát ca với người bạn già cô đơn trong động đá!. . . . Thực tại là đây!. . . Siêu thực cũng là đây!.
Chẳng lẽ núi rừng, muông thú và trời đất này đã đánh mất niềm tin vào con người sao? Phải chăng con người độc ác và gian trá đang trở thành kẻ xa lạ trong chính ngôi nhà của mình!… Nó chẳng có một người bạn thật sự nào!… Cái Tôi cao ngạo đang hoàn toàn cô độc!… Hềhề!… Thật nực cười, nó cô độc vì nó đang cố mang cả xã hội bên trong!… Nó chưa bao giờ hoà hợp với tự nhiên vì nó đã đánh mất chính mình!.
Trong ánh lửa chập chờn, lão thay bộ quần áo sạch, đốt một nén hương cắm vào cái khe nứt trên vách đá. Như đối diện với cái tâm tình sâu kín nhất của đời mình, lão già chấp tay hướng vào cái tượng Phật nhỏ xíu trên vách đá bồi hồi giao cảm và nguyện cầu. Không gian xung quanh như đông lại rồi tan biến đi chẳng còn chi!. .
Đường rừng lão thuộc như lòng bàn tay nên chẳng thể nào bị lạc!. . . Còn cơn dông… chẳng hề gì! . . . nó cũng có vẻ đẹp riêng huy hoàng và tráng lệ!. . . Nhờ nó mà con đường về nhà của lão đỡ buồn chán biết bao!. . . – Hềhề!. . . Chẳng phải vậy thì ta đã không đến khu rừng nhân thế này!.
Chắc mẹ thương nó lắm nên mới đặt tên nó là Thương!. . . Nó cũng thương mẹ lắm nên đặt tên mẹ là “mẹ”!. . . . Đây là từ duy nhất nó phát âm đúng. . . các từ khác nó nói đều khó nghe. . . Nó phải tập rất lâu mới được như vậy!.
Thằng Quỉ Sứ nước mắt ràn rụa!. . . Nó vui quá nên rơi lệ!. . . Nó bàng hoàng như đang nằm mơ!. . . Đây là lần đầu tiên nó được một người khác không phải là mẹ nó, nhìn nhận nó như một con người!. .
Ông buôn bán, điều đó là cần thiết để phát triển. Còn tôi tu hành, để họ mang ơn thì rễ nhân duyên sẽ phát sinh!. . . . Còn thấy chết mà không cứu thì phạm hạnh từ bi của nhà Phật!. . . . Bởi vậy tôi phải làm như thế xin ông thứ lỗi cho! .
Bức tượng tuy nhỏ nhưng lại là một tác phẩm điêu khắc tuyệt tác. Nét chạm hào hoa, ngẫu hứng, đầy sinh lực!. . . Nếu lấy đèn Pin dọi từ phía sau, tượng đá trắng sẽ nổi rõ mấy đường vân li ti như sợi tóc, đỏ như máu. . . . Trông rất giống nhâm đốc và kỳ kinh bát mạch trên cơ thể người!. . . .
Ở đời chuyện gì cũng “họa phúc đồng tại, trong họa có phúc, trong phúc có họa”.
Sinh nhật con trai tròn 5 tuổi, bố chưa mua quà gì cho con, đành tặng con một trong 2 câu truyện mà bố thích nhất. Hãy luôn vui vẻ, mạnh khỏe và được sống tự nhiên đúng với lứa tuổi của mình con nhé.
Bố yêu con !